Khi đạt được niết bàn, tâm hồn của chúng ta sẽ
trở nên thoát khỏi, sự ám ảnh của tham, sân, si - ba mối quan tâm chủ yếu của
phiền não, và gây khó khăn trong việc đạt được bình an và sự tỉnh thức.
Khi tâm không bị che
phủ bởi tham, chúng ta sẽ có khả năng nhìn thấu, và hiểu rõ hơn về bản chất của
thực tại. Tâm sẽ được làm sáng tỏ, và nhận ra sự vô hạn và không biên giới của
sự hiện hữu. Tâm điều hòa và tỉnh thức, sẽ hiểu được sự tương phản giữa niết
bàn và phiền não.
Các thiện tâm như tự
tôn, lòng nhân ái, lòng biết ơn, lòng nhẫn nại và kiên nhẫn, sẽ ngày càng phát
triển trong tâm hồn. Tâm không bị lôi kéo bởi ý muốn cá nhân, và sự đòi hỏi của
cái tôi, mà tập trung vào cảm nhận, thông cảm và sự chia sẻ với người khác.
Với trí tuệ và tâm trạng
như vậy, tâm hồn sẽ hiểu được giáo pháp và hiểu rõ sự thực hành theo đạo Phật.
Không chỉ là hiểu biết trí tuệ, mà còn là hiểu cảm thức sâu sắc và trải nghiệm
thanh tịnh.
Tuy nhiên, đạt cảnh
giác và duy trì tâm không bị sự tham, sân, si ám ảnh không phải là một cuộc
hành trình dễ dàng. Đòi hỏi sự kiên nhẫn, thực hành đều đặn, và thực hành theo
hướng dẫn của những người có kiến thức và kinh nghiệm.