Saturday, December 8, 2012

Chuyện thường ngày

Cũng như mọi buổi sáng : Sau khi tập thể thao xong cả bọn chúng tôi khoản năm –bảy người cùng đi ăn sáng . Sáng nay vào một quán bún giò Huế khá nổi tiếng ngon và đông khách .Quán này là quán quen mà người ta thường gọi là “ mối “, quen đến nỗi mặc dù quán đông khách khi mà chúng tôi vào bà chủ tự động múc đúng theo sở thích của từng người : nào là giò nạc, giò khoanh, chìa, ống …đặt đúng vị trí của từng người .

Đang sì sụp húp muỗng nước bún béo ngậy , tôi định gắp mấy cọng rau sống ăn cho đở ngấy thì đĩa rau đã hết , tôi gọi thêm đĩa nữa . Bà chủ khi ấy đang ngồi xả hơi bàn cạnh bên – quán giờ này cũng đã vãng khách – liền tiện tay bê luôn đĩa rau trên bàn bên cạnh đó có mấy ông khách vừa đi ra cho chúng tôi .Cả bọn chúng tôi vừa kinh ngạc vừa bất bình ,một anh bạn buột miệng :
- Ơ cái chị này ! Sao chị cho tụi tôi ăn rau thừa của người khác ?
Chị mĩm cười mà rằng :
- Mấy chú quá quen mà, nên chị đây làm vậy cho tiện , chứ đúng ra là khách lạ thì chi phải bê cái đĩa đó ra đằng sau sửa cho gọn rồi bê lên . Khách hay mấy chú cứ tưởng đó là rau mới . Chứ giờ này làm gì có rau mới nữa chú !
Chị còn chêm thêm xanh rờn :
- Đa số các quán đều thế cả chú ơi ! Rau khách ăn trước còn lại thường thì chủ quán đổ chung vào rổ rau, rồi sau đó mang ra cho người ăn sau, đã đi ăn quán là phải chấp nhận vậy thôi !!!
Cả bọn chúng tôi há mồm kinh ngạc, trố mắt nhìn nhau không nói nên lời trước một sự thật đã được người trong cuộc lột trần trùi trụi, mà có quen lắm mới được nghe !
Qua đó tôi rút ra được kinh nghiệm : Từ nay về sau nếu có đi ăn sáng thì tôi sẽ đi sớm, nếu đi muộn thì ở nhà xực mì tôm cho chắc cú , và khi ăn không hết rau sống thì đừng bỏ xương, đồ thừa vào đĩa rau còn lại, để giữ vệ sinh cho những người ăn sau . Chứ tôi thường thấy có nhiều người thường bỏ xương, tăm xỉa răng, giấy lau dùng rồi vào đĩa rau còn đầy, mặc dù dưới chân họ có giỏ rác và trên bàn có ghi hàng chữ : “ Xin bỏ rác vào giỏ “

Còn bạn thì sao ?