Có những điều tưởng chừng như đơn giản nhưng chính nó lại làm cho mọi chuyện trở nên phức tạp. Có những chuyện những tưởng là yêu thương nhưng vô tình lại gây ra chán ghét. Và có những chuyện tưởng chừng như nguyên vẹn nhưng sâu bên trong là những rạn nứt không bao giờ lành được.
Ừ, thì chút quan
tâm, chút yêu thương san sẻ cho nhau để sống tiếp những năm tháng làm người. Có
khó gì đâu, khi thay những lạnh nhạt bằng những yêu thương? Có khó gì đâu, khi
thay những cô đơn bằng sự sẻ chia và đồng hành? Và có khó gì đâu, khi cuộc đời
còn cho ta thêm những người bạn.
Nhưng, có những
thứ mãi mãi không bao giờ thay đổi, mãi mãi không bao giờ quên, nhất là những tổn
thương dành cho nhau. Những tưởng mọi thứ sẽ được xóa nhòa, kể cả những điều
khó khăn nhất bởi yêu thương, sự quan tâm và chăm sóc. Nhưng nào ngờ, yêu
thương nào phải vị thuốc thần như bao người đã nói để người ta có thể vượt qua
được chính con người mình, để sống tốt hơn không chỉ cho một mà cho hai và yêu
thương cũng chưa hẳn giúp người ta vui vẻ và thoải mái hơn mà ngược lại có khi
nó trở thành bó buộc.
Ừ, thì mỗi người
mỗi tính, nếu ai cũng giống như ai thì còn gì là xã hội, còn gì là muôn màu
muôn sắc của cuộc sống. Mỗi người là một màu, một nhân cách, một cá tính để
không lẫn vào nhau, không khiến cuộc sống trở nên nhàm chán. Mỗi màu sắc nhìn rất
khác nhau nhưng nếu biết hòa lại với nhau sẽ tạo nên những điều tuyệt diệu cho
cuộc sống. Kỵ nhau không gì bằng nước với lửa, nhưng nếu dùng lửa đun nước thì
hiệu quả mang lại còn gì tốt hơn?
Nhưng khi hai màu
không biết dung hòa vào nhau, vẫn giữ nguyên cá tính của mình, không co lại sẽ
tạo nên những loang lỗ cho bức tranh cuộc sống. Cũng như hai con người, nếu
không dung hòa được nhau thì chỉ còn là rắc rối và bực mình, thậm chí có thể là
thù hận nhau.
Trái đất này rất
lớn chỉ cần quay lưng lại là sẽ không bao giờ tìm thấy nhau nữa, nhưng trái đất
này cũng rất nhỏ, chỉ cần yêu thương thật sự sẽ lại tìm thấy nhau. Ừ, thì thôi
cứ để cho mọi thứ theo guồng quay tự nhiên của nó vậy. Đến thì đón nhận, ra đi
thì chấp nhận bởi dù sao bản thân cũng đã yêu thương thật lòng và dành hết cho
nhau rồi.
Nguyễn Thị Nga @
Chân thành - sự khôn ngoan cao cấp
Người khôn ngoan thường làm đẹp lòng người khác và dễ đạt những
thành công, nên hầu hết mọi người đều mong mình trở thành một người sớm khôn
ngoan.
Để nhanh chóng có được điều ấy, một số bạn trẻ đã tìm cách
làm đẹp lòng người khác bằng mọi cách, kể cả sự dối trá và lối sống hai mặt...
Thế nhưng một bậc hiền triết lại cho rằng "Sự khôn ngoan cao cấp, đó là sự
chân thành".
Đơn giản bởi lẽ, sự chân thành bao giờ cũng là điều được ưa
chuộng nhất trong cuộc sống. Người ta cho rằng một sự thật xấu xí còn hơn một
điều dối trá tốt đẹp. Người có lối sống chân thành bao giờ cũng tạo một sức hấp
dẫn với người khác, bởi bản chất con người là luôn hướng về sự thật, về chân
lý.
Người chân thành luôn tạo ra sự tin cậy quanh họ, là chỗ dựa
tinh thần ấm áp của bạn bè, người thân. Sống bên họ ta cảm thấy yên ổn, thanh
thản vì không phải dò xét, dè dặt, hoài nghi, sợ bị trở mặt hay phải khám phá
ra những sự thật phũ phàng, đen tối.
Sự chân thành được thể hiện không chỉ trong lời nói mà nó phải
được bắt rễ sâu xa từ trong một tấm lòng thành, với tình cảm thực sự thì mới có
sức thuyết phục.
Hành xử trong sự chân thành, sẽ cho bạn sự tự tin, sức lôi
cuốn và sự vững mạnh... Hãy thành thật với người khác và với chính mình. Muốn
thế hãy đánh giá đúng bản thân, đừng tự huyễn hoặc mình và cũng đừng huyễn hoặc
người khác.
Nhưng tất cả sự chân thành phải được thể hiện trong sự tế nhị,
đôn hậu và có văn hóa, nếu không nó cũng dễ trở thành thô thiển khó chấp nhận.
Hãy phân biệt sự khôn ngoan thực sự với sự tinh khôn hoặc khôn ranh, đó là kẻ
chỉ ''khôn" để cầu lợi.
Nếu được sống giữa một cộng đồng của những người chân thành
thì đó là lúc cuộc sống đang tiến dần đến một thiên đường nơi trần thế.
Vệ Giang
Đúng vậy, chân thành là một bản chất mà con người luôn hướng
tới. Nhưng không phải vì mình sống chân thành mà người ta sẽ đối xử với mình
như vậy. Tôi đã từng buồn vì những người xung quanh mình không phải là những
người chân thành. Nhưng về sau tôi nhận thấy rằng: trong xã hội không phải ai
cũng tốt, mà không phải ai cũng xấu cả, và có người vừa là người tốt vừa là người
xấu. Bởi trong con người có hai mặt là tốt và xấu. Trong con người luôn có sự đấu
tranh giữa hai mặt này. Cho nên tôi nghĩ rằng: nếu chúng ta đối xử chân thành với
người khác thì không ít cũng nhiều có phần tác động đến lòng chân thành của họ.
Và tôi thấy rằng: trong xã hội, không trước thì sau người ta vẫn kính trọng những
người chân thành bằng trái tim và lý trí của họ. Hãy cứ sống với con người thật
của mình, khi đó cuộc sống thật đơn giản và thú vị. Những người nào hiểu biết sẽ
trân trọng mình. Thật hạnh phúc biết bao khi cuộc sống này ngập tràn sự chân
thành!!!
Trần Thị Minh Tươi