Sunday, June 28, 2020

Aṭānāṭiyasuttaṃ - Kinh Āṭānāṭiya

Dhajaggasuttaṃ

          Yassānussaranenāpi, 

          antalikkhepi pāṇino;

          Patiṭṭhamadhigacchanti, 

          bhūmiya viya sabbathā.

          Sabbupaddavajālamhā

          yakkhacorādisambhavā;

          Gaanā na ca muttāna,

          paritta ta bhaṇāma he.


 Evaṃ me sutaṃ– 

 ekaṃ samayaṃ 

 bhagavā sāvatthiyaṃ 

 viharati jetavane 

 anāthapiṇḍikassa ārāme. 

 Tatra kho bhagavā 

 bhikkhū āmantesi– 

“bhikkhavo”ti. 


“Bhadante”ti te bhikkhū 

 bhagavato paccassosuṃ. 

 Bhagavā etadavoca–     

“Bhūtapubbaṃ, bhikkhave, 

  devāsurasaṅgāmo 

  samupabyūḷho ahosi. 

 Atha kho, bhikkhave, 

 sakko devānamindo 

 deve tāvatiṃse āmantesi–

 ‘Sace, mārisā, 

 devānaṃ saṅgāmagatānaṃ 

 uppajjeyya bhayaṃ vā 

 chambhitattaṃ vā lomahaṃso vā, 

 mameva tasmiṃ samaye 

 dhajaggaṃ ullokeyyātha. 

 Mamaṃ hi vo dhajaggaṃ 

 ullokayataṃ yaṃ 

 bhavissati bhayaṃ vā 

 chambhitattaṃ vā 

 lomahaṃso vā, so pahīyissati.


No ce me dhajaggaṃ ullokeyyātha, 

atha pajāpatissa devarājassa 

dhajaggaṃ ullokeyyātha. 

Pajāpatissa hi vo devarājassa 

dhajaggaṃ ullokayataṃ 

yaṃ bhavissati bhayaṃ vā 

chambhitattaṃ vā 

lomahaṃso vā, so pahīyissati.


No ce pajāpatissa devarājassa 

dhajaggaṃ ullokeyyātha, 

atha varuṇassa devarājassa 

dhajaggaṃ ullokeyyātha. 

 

Varuṇassa hi vo devarājassa 

dhajaggaṃ ullokayataṃ 

yaṃ bhavissati bhayaṃ vā 

chambhitattaṃ vā 

lomahaṃso vā, so pahīyissati.


No ce varuṇassa devarājassa 

dhajaggaṃ ullokeyyātha, 

atha īsānassa devarājassa 

dhajaggaṃ ullokeyyātha. 


Isānassa hi vo devarājassa 

dhajaggaṃ ullokayataṃ yaṃ 

bhavissati bhayaṃ vā 

chambhitattaṃ vā 

lomahaṃso vā, so pahīyissatī’ti.


Taṃ kho pana, bhikkhave, 

sakkassa vā devānamindassa 

dhajaggaṃ ullokayataṃ, 

pajāpatissa vā devarājassa 

dhajaggaṃ ullokayataṃ, 

varuṇassa vā devarājassa 

dhajaggaṃ ullokayataṃ, 

īsānassa vā devarājassa 

dhajaggaṃ ullokayataṃ 

yaṃ bhavissati bhayaṃ vā 

chambhitattaṃ vā lomahaṃso vā, 

so pahīyethāpi nopi pahīyetha.


Taṃ kissa hetu? 

Sakko hi, bhikkhave, 

devānamindo avītarāgo 

avītadoso avītamoho 

bhīru chambhī utrāsī palāyīti.


Ahañca kho, bhikkhave, 

evaṃ vadāmi– ‘sace tumhākaṃ, 

bhikkhave, araññagatānaṃ vā 

rukkhamūlagatānaṃ vā 

suññāgāra­gatānaṃ vā 

uppajjeyya bhayaṃ vā 

chambhitattaṃ vā lomahaṃso vā, 

mameva tasmiṃ samaye anussareyyātha–

‘itipi so bhagavā arahaṃ sammāsambuddho

vijjācaraṇasampanno sugato lokavidū

anuttaro purisadammasārathi

satthādevamanussānaṃ buddho bhagavā’ti.


Mamaṃ hi vo, bhikkhave, anussarataṃ 

yaṃ bhavissati bhayaṃ vā 

chambhitattaṃ vā 

lomahaṃso vā, so pahīyissati.


No ce maṃ anussareyyātha, 

atha dhammaṃ anussareyyātha–

‘svākkhāto bhagavatā dhammo

sandiṭṭhiko akāliko

ehipassiko opaneyyiko

paccattaṃ veditabbo viññūhī’ti.


Dhammaṃ hi vo, bhikkhave, anussarataṃ 

yaṃ bhavissati bhayaṃ vā 

chambhitattaṃ vā lomahaṃso vā, 

so pahīyissati.


          No ce dhammaṃ anussareyyātha, 

         atha saṅghaṃ anussareyyātha–

‘suppaṭipanno 

bhagavato sāvakasaṅgho

ujuppaṭipanno 

bhagavato sāvakasaṅgho

ñāyappaṭipanno 

bhagavato sāvakasaṅgho

sāmīcippaṭipanno 

bhagavato sāvakasaṅgho,


yadidaṃ cattāri purisayugāni 

aṭṭha purisapuggalā

esa bhagavato sāvakasaṅgho,

āhuneyyo pāhuneyyo 

dakkhiṇeyyo añjalikaraṇīyo 

anuttaraṃ puññakkhettaṃ lokassā’ti.


Saṅghaṃ hi vo, bhikkhave, 

anussarataṃ yaṃ 

bhavissati bhayaṃ vā 

chambhitattaṃ vā 

lomahaṃso vā, so pahīyissati.


          Taṃ kissa hetu? 

Tathāgato hi, bhikkhave, 

arahaṃ sammāsambuddho 

vītarāgo vītadoso vītamoho 

abhīru acchambhī 

anutrāsī apalāyī”ti. 

Idamavoca bhagavā. 

Idaṃ vatvāna sugato 

athāparaṃ etadavoca satthā–

“Araññe rukkhamūle vā,

suññāgāreva bhikkhavo;

          anussaretha sambuddhaṃ,

bhayaṃ tumhāka no siyā.


“No ce buddhaṃ sareyyātha,

 lokajeṭṭhaṃ narāsabhaṃ;

 atha dhammaṃ sareyyātha,

          niyyānikaṃ sudesitaṃ.

 

“No ce dhammaṃ sareyyātha,

          niyyānikaṃ sudesitaṃ;

 atha saṅghaṃ sareyyātha,

   puññakkhettaṃ anuttaraṃ.

 

“Evaṃ buddhaṃ sarantānaṃ,

dhammaṃ saṅghañca bhikkhavo;

bhayaṃ vā chambhitattaṃ vā,

lomahaṃso na hessati.

Dhajaggasuttaṃ niṭṭhitaṃ.

NGHE ÂM THANH

KINH ĐẦU LÁ CỜ

Chỉ mới nghĩ đến bài hộ kinh này,

mà các chúng sanh trong khắp các phương,

ở trong hư không cũng như trên đất,

đều được hộ trì thoát lưới tai ương,

từ cướp, dạ xoa.., vô số không xuể,

chư hiền chúng ta hãy tụng lên Hộ Kinh này.

Tôi được nghe như vầy - Một thời Đức Thế Tôn trú ở Sāvatthi, Jetavana, tại vườn ông Anāthapiṇḍika. Rồi Thế Tôn gọi các Tỳ-khưu: "-- Này các Tỳ-khưu." "-- Thưa vâng, bạch Thế Tôn." Các Tỳ-khưu ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau –

“Thuở xưa, này các Tỳ-khưu, đã xảy ra một cuộc chiến dữ dội khởi lên giữa chư Thiên và các Asūra. Rồi này các Tỳ-khưu, Thiên chủ Sakka gọi chư Thiên ở Tam thập tam thiên -

"-- Này thân hữu, khi các Ông lâm chiến, nếu sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên; khi ấy, các Ông hãy nhìn nơi đầu ngọn cờ của ta. Khi các Ông nhìn lên đầu ngọn cờ của ta, thì sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược sẽ tiêu diệt.

Nếu các Ông không ngó lên đầu ngọn cờ của ta, thì hãy ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Pajāpati. Khi các Ông ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Pajāpati, thì sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên, cũng sẽ tiêu diệt.

Nếu các Ông không ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Pajāpati, hãy ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Varuṇa. Khi các Ông ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Varuṇa, thì sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên cũng sẽ tiêu diệt.

Nếu các Ông không ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Varuṇa, hãy ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Isāna. Khi các Ông ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Isāna, thì sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên, cũng sẽ tiêu diệt."

Này các Tỳ-khưu, khi họ nhìn lên đầu ngọn cờ của Thiên chủ Sakka, hay khi họ nhìn lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Pajāpati, hay khi họ nhìn lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Varuṇa, hay khi họ nhìn lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Isāna, thì sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược được khởi lên, có thể sẽ biến mất hoặc sẽ không biến mất.

Vì cớ sao? Này các Tỳ-khưu, vì Thiên chủ Sakka chưa đoạn diệt tham, chưa đoạn diệt sân, chưa đoạn diệt si, còn nhát gan, hoảng hốt, hoảng sợ, hoảng chạy.

Và này các Tỳ-khưu, Ta nói như sau: Này các Tỳ-khưu, khi các con đi vào rừng, đi đến gốc cây hay đi đến nhà trống, nếu run sợ, hoảng hốt, hay lông tóc dựng ngược có khởi lên, trong khi ấy hãy chỉ nhớ đến Như lai như vầy:

"Ngài là Thế Tôn, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn".

Này các Tỳ-khưu, khi các con nhớ đến Như lai, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên, sẽ được tiêu diệt.

Nếu các con không nhớ đến Như Lai, thì hãy nhớ đến Pháp:

-          "Ðây là Pháp do Thế Tôn khéo thuyết, thiết thực hiện tại[1], cho quả lập tức, đến để mà thấy, dẫn người hướng thượng,

pháp do người trí tự mình kinh nghiệm."

Này các Tỳ-khưu, khi các con nhớ đến Pháp, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên sẽ tiêu diệt.

Nếu các con không nhớ đến Pháp, thì hãy nhớ đến chúng Tăng:

-         Thực hành thiện lành là chúng Tăng đệ tử đức Thế Tôn;

Thực hành ngay thẳng là chúng Tăng đệ tử đức Thế Tôn;

Ứng lí thực hành[2] là chúng Tăng đệ tử đức Thế Tôn;

Cung kính thực hành là chúng Tăng đệ tử đức Thế Tôn;

tức là bốn đôi, tám chúng. Chúng Tăng đệ tử này của đức Thế Tôn đáng được tôn trọng, đáng được tiếp rước, đáng được cúng dường, đáng được chấp tay, là vô thượng phước điền ở trên đời."



[1] - saṅdiṭṭhiko = thiết thực hiện tiền, hiển nhiên, có thể thấy được một cách rõ ràng, tự thân chứng, thuộc về đời này, xem thêm bài kinh Paṭhamasandiṭṭhikasutta.

[2] - thực hành bát chánh đạo để thành tựu Đạo quả - Niết Bàn

Này các Tỳ-khưu, khi các con nhớ đến chúng Tăng, thời sợ hãi, hoảng hốt, hay lông tóc dựng ngược có khởi lên sẽ tiêu diệt.

Vì cớ sao? Này các Tỳ-khưu, Như Lai, bậc Ứng Cúng, Chánh Biến Tri đã ly tham, ly sân, ly si, không nhát gan, không hoảng hốt, không hoảng sợ, không hoảng chạy. Thế Tôn nói như vậy, Thiện Thệ nói vậy xong, bậc Ðạo Sư nói tiếp: -

Này các vị Tỳ-khưu,

trong rừng hay gốc cây,
hay tại căn nhà trống,

hãy niệm bậc Chánh Giác.
các con có sợ hãi,

sợ hãi sẽ tiêu diệt.

Nếu không tư niệm Phật,

tối thượng chủ ở đời,
và cũng là Ngưu vương,

trong thế giới loài người,
vậy hãy tư niệm Pháp,

hướng thượng, khéo tuyên thuyết.

Nếu không tư niệm Pháp,

hướng thượng, khéo tuyên thuyết,
vậy hãy tư niệm Tăng,

là phước điền vô thượng.

Vậy này các Tỳ-khưu,

như vậy tư niệm Phật,
tư niệm Pháp và Tăng,

sợ hãi hay hoảng hốt,
hay lông tóc dựng ngược,

không bao giờ khởi lên.

 

(Dứt bài kinh Đầu lá cờ)