KHI BỊ BỆNH HOẶC GẶP
PHẢI NHỮNG CẢM GIÁC KHÓ CHỊU
Trong quá trình ngồi
thiền, chúng ta không nên lưu giữ những tư tưởng tiêu cực hay lo lắng về tình
trạng của mình. Thay vào đó, chúng ta nên xem những cảm giác này chỉ là một phần
của thân tứ đại (đất, nước, gió, lửa) và không để chúng ảnh hưởng đến tâm trí của
mình.
Việc thay đổi những
suy nghĩ tiêu cực và duy trì chánh niệm trong quá trình thiền được gọi là Chánh
kiến. Chánh kiến giúp chúng ta nhận biết rõ ràng và khách quan về bản chất của
các hiện tượng, không bị lôi cuốn bởi chúng. Khi đó, chúng ta có thể tiếp tục
ghi nhận và quan sát các cảm giác và hiện tượng một cách bình thản, không phê
phán hay so sánh.
Điều này giúp chúng ta
duy trì sự an lạc và tĩnh lặng trong tâm, ngay cả khi đối mặt với những khó
khăn và thử thách trong cuộc sống.
Chấp nhận ở đây không
có nghĩa là ta đầu hàng trước bệnh tật, mà là ta nhận biết một cách chân thật về
tình trạng hiện tại của cơ thể. Chúng ta không cố gắng chối bỏ hay chống lại những
cảm giác khó chịu, mà đơn giản là để chúng hiện hữu.
Thay vì xem bệnh tật
là một kẻ thù, chúng ta có thể nhìn nó như một người bạn đồng hành, một cơ hội
để ta khám phá sâu hơn về bản thân và rèn luyện sự kiên nhẫn, từ bi.
Khi những cảm giác khó
chịu xuất hiện, thay vì để tâm lạc vào những suy nghĩ tiêu cực về bệnh tật,
chúng ta tập trung vào hơi thở, vào các cảm giác trên cơ thể. Điều này giúp ta
kéo tâm về hiện tại và giảm bớt sự đau khổ.
Quan sát không phán
xét: Chúng ta quan sát những cảm giác khó chịu như một nhà khoa học quan sát một
hiện tượng, không đưa ra bất kỳ đánh giá nào. Điều này giúp ta tạo ra khoảng
cách giữa mình và những cảm giác đó.
Khi chúng ta chấp nhận
và quan sát những cảm giác khó chịu một cách tỉnh thức, cường độ của chúng thường
giảm đi đáng kể.
Nhiều nghiên cứu đã chỉ
ra rằng thiền định có thể giúp tăng cường hệ miễn dịch, giảm huyết áp và cải
thiện chất lượng giấc ngủ.
Qua việc đối diện với
bệnh tật, chúng ta có cơ hội để phát triển sự kiên nhẫn, lòng từ bi và trí tuệ.
Chánh Kiến là một công
cụ vô cùng quý giá giúp chúng ta đối diện với bệnh tật một cách bình tĩnh và tỉnh
thức. Bằng việc áp dụng Chánh Kiến vào quá trình thiền, chúng ta không chỉ giảm
bớt đau khổ mà còn phát triển bản thân và tìm thấy sự an lạc ngay cả trong những
hoàn cảnh khó khăn.
Một tư thế ngồi thiền
thoải mái giúp ổn định cơ thể và tâm trí, tạo điều kiện thuận lợi cho việc tập
trung vào hơi thở và các cảm giác.
Hơi thở là một chiếc
neo giúp đưa tâm trở về hiện tại. Quan sát hơi thở vào và ra giúp chúng ta nhận
biết rõ hơn về các cảm giác trong cơ thể.
Chúng ta hình dung
mình như một người quan sát, chứng kiến những suy nghĩ, cảm xúc và cảm giác
trôi qua mà không bị cuốn theo chúng.
Ngoài khi thiền, chúng
ta có thể luyện tập Chánh Kiến trong mọi hoạt động hàng ngày. Khi cảm thấy tức
giận, buồn bã, hãy dừng lại và quan sát cảm xúc đó một cách không phán xét.
Chúng ta không cần phải
luôn hoàn hảo. Chấp nhận những giới hạn của bản thân giúp chúng ta giảm bớt áp
lực và tăng cường sự tự tin.
Thay vì lo lắng về quá
khứ hoặc tương lai, hãy tập trung vào khoảnh khắc hiện tại. Điều này giúp chúng
ta trân trọng những gì mình đang có.