CHÙA TAM
BẢO
323 Phan
Chu Trinh
Mùa An cư
- Phật Lịch 2553 (Dương Lịch 2009)
HƯỚNG DẪN
THIỀN NIỆM HƠI THỞ (Buổi thứ 12 – Chủ Nhật 19/7/2009)
Do Ngài
Hoà Thượng Pháp Sư - Đại Thiền Sư ASHIN KOVIDA
Thiền Lâm
Viện Pa-Auk - Tiểu Bang Mon – Mawlamyine – Myanmar
Câu hỏi 38: Bạch Ngài, trong khi đang thực hành niệm hơi thở - con hay lẫn sang
niệm 9 hồng ân Đức Phật, vậy thì có được không? (Dì Loan)
Trả Lời: Trong việc nổ lực thực
hành niệm hơi thở, cần nên biết đến niệm
xứ (satipaṭṭhāna): đối tượng ghi nhận và niệm tỉnh giác (Satisampajañña): ghi nhận, hay biết.
Những bài học
chúng ta đã học thuộc lòng, những trò chơi lúc nhỏ hay những chuyện đã xảy ra
ngày hôm qua xuất hiện trở lại. Khi niệm được phát triển thì Trí cũng được phát
triển, vì thế chúng ta nên nhớ ơn của việc hành thiền này.
Khi nổ lực hành thiền,
nhưng lại nhớ đến hồng ân Đức Phật, thì sẽ nhớ ơn và tôn kính Đức Phật hơn phải
không? Cũng như thế rãi Tâm Từ được rồi thì nghiệm thấy việc rãi ấy mang lại
kết quả. Có những người nhớ lại những bài vở đã học trước đây khá lâu khi vị ấy
hành thiền. Đấy chính là kết quả của năng lực Niệm, khi năng lực của trí được phát
triển mà thôi, không sao cả.
Câu hỏi 39: Trong việc hành thiền, hành giả thường bị bao nhiêu chướng ngại?
(Anh
Trực)
Trả lời: Có mười chướng ngại
trong việc thực hành (palibodha)
- āvāsa - trú xứ, nơi chốn
- kula - về gia đình
- lābha - về lợi lộc
- gaṇa - về đồ chúng
- kamma - về vấn đề công việc
- addhāna - về chuyến đi dài
- ñāti - về quyến thuộc
- iddhi - về năng lực thần thông
- gantha - do việc dạy kinh điển
- yoga - do vấn đề sức khoẻ
Câu hỏi 40: Bạch Ngài cho con hỏi, hơi thở của bất kì một chúng sanh dài vô
tận, tuy nhiên sẽ bị chấm dứt theo từng giai đoạn tuỳ theo nghiệp của mỗi
người. Vậy thì tuổi thọ của dòng tâm thức khi nào mới kết thúc. (Cô Phượng)
Trả lời: Danh mạng căn nếu chấm
dứt thì sắc mạng căn cũng chấm dứt. Danh gồm có Tâm (Citta) - Tâm sở (Cetasika)
chấm dứt thì Sắc cũng trở nên vô dụng. Nếu Cittajā
sắc do tâm sinh ngưng thì, sắc do Nghiệp sinh, do thời tiết sinh, do vật thực
sinh đều ngưng.
Vậy Sắc do tâm sinh và
Sắc do nghiệp sinh với hơi thở có liên hệ gì với nhau?
Hơi thở, Danh – Sắc có liên quan gì với nhau không?
Như hôm qua đã
nói lại, những chúng sanh không có hơi thở trong đó có đề cập đến người đã chết,
người nhập thai (paṭisandhi) cũng
không có hơi thở.
Sự sống có liên quan
đến sắc mạng căn có trong HTV-HTR gồm:
1.
Đất (pathavī),
2.
Nước (Āpo),
3.
Lửa (Tejo),
4.
Gió (vāyo), à
5.
Sắc (vaṇṇa),
6.
Hương (gandha),
7.
Vị (Rasa),
8.
Dưỡng chất (ojā), à
9.
Mạng căn (jīvita),
10. Sắc thần kinh (pasāda)
Từ 1 cho đến 8 gọi là
nhóm 8 sắc
Từ 1 cho đến 9 gọi là
nhóm 9 sắc (Jīvitanavaka)
Từ 1 cho đến 10 gọi là
nhóm 10 sắc.
Sắc mạng căn (jīvita) này luôn luôn đi theo 8 sắc kia
để “chăm nom” chúng. Khi có cả chín sắc như vậy thì gọi là nhóm 9 sắc. Vì trong
gió vāyodhatu có mạng căn, khi sắc diệt,
khi HTV-HTR chấm dứt, các Tâm, tâm sở, danh pháp được gọi là Danh Mạng Căn dựa vào sắc này cũng diệt.
Sắc sinh khởi có 4
nguyên nhân: Sắc do nghiệp sanh, sắc do Tâm sanh, Sắc do thời tiết sanh, và sắc
do vật thực sanh. Trong sắc do nghiệp sanh, trong sắc này có cả Sắc mạng căn và
Danh mạng căn. Khi mà sắc mạng căn trong sắc do nghiệp sinh chấm dứt, thì tiếp
đến sắc do Tâm sinh cũng chấm dứt, sắc do vật thực sinh cũng chấm dứt. Còn các
sắc do thời tiết sanh từ thịt, xương vẫn từ từ tiếp tục sanh hoại phân-rã. Các
sắc do thời tiết sanh như xương thịt đã sanh hoại nhỏ như những hạt đất li ti,
chí đến lớn như cả địa đại này cũng vẫn đang tiếp tục sanh hoại phân rã. Khi
sắc do NGHIỆP sanh khởi thì sắc do tâm, thời tiết, vật thực cũng sanh khởi. Các
tâm, tâm sở cùng sinh với những sắc do Nghiệp, Tâm, Thời tiết, Vật thực này được
gọi là Danh. Khi sắc do nghiệp, do Tâm, do vật thực và Danh chấm dứt thì sự
sống chấm dứt, cái chết xảy ra chấm dứt một chu kỳ sống ra. Một sự thay đổi
xuất hiện.
Danh chấm dứt, không
phải nói là đời sống (sanh hữu) bị cắt đứt mà là một sự thay đổi diển ra vào
thời điểm “cái chết” xảy đến. Một người có thể tái sanh lại làm người, sanh làm
chư Thiên, sanh làm súc sanh, có thể sanh làm bất cứ một loại chúng sanh có sự
sống nào tuỳ thuộc NGHIỆP xuất hiện lúc cái chết xảy đến. Nếu nói cắt đứt đời
sống, cắt đứt sanh hữu thì chỉ có Niết-Bàn mới cắt đứt được. Đức Phật, chư vị
Alahán đã đạt đến Niết bàn – không còn sanh hữu nữa. Những vị Thánh Dự Lưu,
Thánh Nhất lai, Thánh Bất lai và những hạng phàm nhân như chúng ta thì vẫn chưa
cắt đứt được dòng sanh hữu này. Nếu chết thì phải chịu sự thay đổi đời sống.
Câu 41: Con muốn biết vị trí hành thiền trong gia đình? Trong phòng riêng thì
như thế nào, nếu trong phòng thờ Phật thì như thế nào? (Cô Nguyễn thị Hồng)
Trả lời: Bất cứ chỗ nào hành
được thì hành, có 4 oai nghi, bất cứ oai nghi nào hành được thì cứ hành, bất cứ
giờ nào niệm được thì hãy thực hành niệm.
Việc theo dõi ghi nhận
nhất cử nhất động như vậy gọi là satipaṭṭhāna
- Niệm Xứ.
Theo phương pháp Māhasī mà nói thì, từ lúc mà mở mắt thức
dậy, đều phải niệm tất cả. Khi mở mắt nhìn, vị ấy niệm – nhìn, nghe vị ấy niệm
– nghe, nhấc tay - niệm nhấc, co tay - niệm co, duỗi tay - niệm duỗi, đứng dậy
- niệm đứng dậy, đi - niệm đi, bước - niệm bước, nhấc chân - niệm nhấc chân,
bước tới - niệm bước tới. Khi đi ngủ: Muốn ngủ - niệm muốn ngủ, trở mình - niệm
trở mình; đầu chạm gối, chạm - niệm chạm, tất cả mọi oai nghi cử động liên tục
như dòng chảy như vậy đều ghi nhận. Những vị trí, những đối tượng được ghi nhận như vậy - gọi là niệm xứ, Satipatthāna.
Những cử động liên tục
đó ví dụ như mỗi một miếng cơm cho vào miệng có đến 70 lần niệm: nghiền-nghiền,
bốc-bốc, nhấc-nhấc, chạm miệng- chạm chạm, mở miệng - mở mở, cho vào miệng –
cho vào, cho vào, nhai – niệm nhai, nghiền - niệm nghiền, nuốt - niệm nuốt,…
Cơm khi chạm đến miệng có đến 70 lần niệm (rất chậm). Niệm được như thế có
nghĩa là đang thực hành theo phương pháp phương pháp Māhasī.
Còn phương pháp Pa-Auk
thì chỉ để ý ghi nhận hơi thở. Định phát triển qua việc niệm hơi thở được phát
triển thành công thì 5 phần còn lại: phần Sắc, phần Danh, Thập Nhị Nhân Duyên,
Tứ Phần quán, Minh sát đều có thể hành hiệu quả. Phương pháp Pa-Auk là phương
pháp thiết lập Định trước – Quán sau. Khi Định được thiết lập rồi thì có thể
thực hành từ Thiền - Đạo – cho đến quả. Những phương pháp khác thì không thông
qua thực hành qua Định, chỉ thực hành ghi nhận những gì xảy ra nổi bật. Ví dụ: Niệm
Thọ, Niệm mỗi cử động, đó là phương pháp thực hành thiền không qua Định. Phương
pháp thực hành này rất khổ sở, rất mệt mỏi. Để có thể đạt Định, phương pháp mà chúng ta
đang hành chỉ thực hành với một đối tượng Hơi thở mà thôi. Khi Định đã đạt
được, ổn định, với THIỀN ĐỊNH, tất cả những phần còn lại, Sắc, Danh, Thập Nhị
Nhân Duyên, Tứ Phần quán, Minh Sát đều có thể thực hành thành công. Hành giả
thực hành Phương pháp này gọi là samathayānika (Thừa hành Chỉ). Chỉ được thực hành trước rồi mới
đến Quán sau. Với Phương pháp này không thấy Khổ thọ: đau, ngứa, nhức,
mỏi, nhiều.. Phương pháp thực hành đơn giản này dẫn dắt người thực hành đi đến Đạo
Tuệ - Quả Tuệ và Niết bàn.
Còn tất cả những phương
pháp thiền đang được thực hành tại các thiền viện còn lại – các vị hành giả sẽ
bắt gặp Thọ khổ (Dukkhavedana) rất
nhiều. Từ khi bắt đầu cho đến lúc kết thúc vị ấy chỉ ghi nhận toàn những khổ
thọ. Còn đối với Phương pháp Pa-Auk, (Samathayānika) lấy Định làm nền tảng cơ
bản, phương pháp nhẹ nhàng an lạc này có thể dẫn hành giả đến Đạo Tuệ - quả Tuệ
vậy.
(Dứt buổi thứ 12)