Cuộc đời giống như một chuyến xe lửa: người lên người xuống,
có những tai nạn ở những trạm này, có những chuyện ngạc nhiên, thích thú.
Khi ta chào đời, ta lên xe lửa, ta gặp những con người, ta
đã tưởng rằng họ sẽ ở lại với ta suốt chuyến đi, đó là cha mẹ ta!.
Thật không may sự thật lại khác hẳn. Các ngài đã xuống một
ga nọ, bỏ mặc chúng ta thiếu sự yêu thương và trìu mến, thiếu sự âu yếm và gần
gũi của các ngài.
Dù sao, lại có những người khác lên tàu, họ sẽ trở nên những
người rất quan trọng đối với chúng ta: Đó là anh chị em ta, các bạn bè và những
con người tuyệt vời mà ta thương yêu.
Có những người xem cuộc hành trình như buổi dạo chơi. Có những
người lại chỉ thấy buồn trong suốt chuyến đi.
Có những con người luôn luôn hiện diện và sẵn sàng giúp đỡ
những ai cần.
Có những người, khi xuống tàu, đã để lại một nỗi nhớ nhung
triền miên…có những người vừa lên đã xuống ngay, chúng ta chỉ vừa kịp thấy họ
thôi…
Chúng ta ngỡ ngàng vì một hành khách mà chúng ta yêu mến lại
ngồi trong một toa khác, bỏ mặc chúng ta hành trình đơn độc.
Dĩ nhiên, không ai có thể cấm cản chúng ta đi tìm họ khắp
nơi trên xe lửa.
Đôi khi, thật không may, chúng ta không thể ngồi bên họ bởi
vì chỗ đã có người. Cũng có thể chỗ đó vẫn chưa có người (có đôi khi chúng ta thầm
ước chỗ đó thuộc về mình)
nhưng chúng ta lại chẳng thể nào tiến về phía họ được vì nhiều
lí do khác nhau; ( vì chúng ta nghĩ rằng chỗ đó không thể là chỗ của mình ; vì
họ chẳng thể nào thích ta; vì có quá nhiều khác biệt giữa ta và họ; vì có quá
nhiều rào cản ngăn cách…). Nếu như là bạn, bạn có thể can đảm tiến về phía họ
và hỏi họ mình có thể ngồi vào chỗ này được không? Còn tôi thì tôi sẽ chọn cách
đứng ngoài cửa toa và nhìn người ta thôi. Tôi sẽ thầm cầu mong sớm có người ngồi
bên cạnh phù hợp với người ta để trên cuộc hành trình người ta không còn cô đơn
nữa, rồi tôi sẽ lặng lẽ trở về toa của mình lâu lâu bí mật đi tới để không ai
phát hiện; đến đó chỉ để xem người ta có vui vẻ, đã có người ngồi bên chưa, nếu
đã có rồi thì tôi sẽ mỉm cười và sẽ thầm cầu mong cho người ta hạnh phúc suốt
cuộc hành trình. Lúc này đây tôi sẽ nhanh chóng chạy về toa của mình, về đúng vị
trí của tôi không chạy đi lung tung nữa , tiếp tục cuộc hành trình của tôi; liệu
có ai đến toa của tôi và ngồi cạnh tôi không nhỉ? Điều đó thì chẳng ai biết trước
được có thể là có, cũng có thể là không. Nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng vui vẻ, sẽ cố
mỉm cười dù phía trước như thế nào đi chăng nữa; bước cho hết cuộc hành trình của
đời mình, biết đâu cuộc hành trình đó sẽ kết thúc sớm vào lúc tôi không ngờ thì
sao nhỉ( hi hi).
Không can chi…hành trình là như thế: đầy thách đố, lắm giấc
mơ, hy vọng, những lần từ biệt…mà không bao giờ trở lại.
Hãy cố gắng thực hiện chuyến đi cho tốt nhất. Hãy cố gắng hiểu
những người ngồi bên mình và tìm ra điều tốt nhất nơi mỗi người.
Hãy nhớ rằng vào mỗi khoảnh khắc của chuyến đi một bạn đồng
hành nào đó có thể chao đảo và cần được chúng ta thông cảm.
Chúng ta cũng thế, chúng ta có thể chao đảo và sẽ luôn có ai
đó có thể hiểu chúng ta. Mầu nhiệm lớn lao của cuộc hành trình là chúng ta
không biết được khi nào ta sẽ xuống tàu mãi mãi.
Chúng ta cũng chẳng biết được khi nào các bạn đồng hành cùng
chúng ta cũng xuống tàu như vậy. Ngay cả người ngồi bên cạnh chúng ta cũng thế.
Tôi nghĩ là tôi sẽ buồn khi rời con tàu… tôi chắc chắn đó!.
Chia tay tất cả bạn bè đã gặp trên chuyến tàu sẽ đau đớn đấy,
để lại những người thân yêu trong cô đơn thì thật là buồn.
Nhưng tôi chắc rằng một ngày nào đó tôi sẽ đến ga trung tâm
và tôi lại được thấy họ đi đến tất cả với một hành trang họ không hề có khi bước
lên tàu.
Ngược lại, tôi sẽ sung sướng vì được góp phần làm cho hành
trang của họ tăng thêm và phong phú hơn.( Mình hy vọng, mình là một trong những
người góp phần làm cho cuộc trình của các bạn thêm vui vẻ, thêm yêu cuộc sống
nha!).
Các bạn mến, tất cả chúng ta, hãy ra sức thực hiện một hành
trình tốt nhất và cố gắng để lại một kỷ niệm đẹp về chúng ta vào lúc chúng ta
xuống tàu.
Những ai cùng đi một chuyến xe lửa với Nhi xin chúc “ THƯỢNG
LỘ BÌNH AN !.”
Cứ gieo hạnh phúc trên cánh đồng của người hàng xóm, bạn sẽ
phải ngạc nhiên mà nhận thấy những gì các làn gió sẽ làm cho cánh đồng của bạn
( J. St- Gelais).
Chúc các bạn sống một ngày tốt lành và luôn cảm nhận được những
giây phút hạnh phúc mà cuộc sống này mang lại. Dù các bạn có thể gặp rất nhiều
khó khăn, vất vả mới có thể đi hết nổi cuộc hành trình thì các bạn hãy tự nhủ với
lòng mình rằng rồi mọi chuyện cũng sẽ qua khi đó các bạn sẽ thấy lòng mình nhẹ
nhõm, thanh thản, bình yên.
Cuối cùng xin chúc tất cả mọi người luôn tìm thấy được niềm
vui sau nỗi buồn; tìm thấy hạnh phúc trong mỗi khó khăn, vất vả của cuộc sống
thường ngày; tìm thấy lại được nụ cười sau những giọt nước mắt;...và khi kết
thúc cuộc hành trình thì không còn gì để nuối tiếc nha!!!!!!!!!!!!!.
( Sưu tầm )