Người thầy chào hàng nổi tiếng , sắp từ biệt đời chào
hàng của ông, nhận lời mời của Hiệp hội ngành nghề và các giới xã hội , ông ta
sẽ đến diễn thuyết từ biệt nghề nghiệp tại cung thể thao lớn nhất của một thành
phố nọ .
Hôm ấy trong hội trường không một chỗ trống , mọi người
đang thiết tha , suốt ruột đời chờ bài diễn thuyết đặc sắc của vị nhân vieenc
hào hàng vĩ đại nhất thời đại . Khi tấm màn từ từ mở ra , chính giữa sân khấu
treo một quả cầu sắt khổng hồ. Quả cầu sắt được treo lên một giá sắt cao lớn .
Một ông già , bước lên sân khấu trong tiếng vỗ tay cổ
vũ nhiệt liệt , đứng bên cạnh giá sắt . Ông mặc một bộ đồ thể thao màu đỏ, chân
đi đôi dày cao su màu trắng.
Mọi người kinh ngạc không biết ông sẽ làm gì .
Lúc này , hai nhân viêt khiêng một chiếc búa tạ lớn ,
đặt trước mặt ông già . Người chủ trì nói với khán giả : Mời hai vị có sức khỏe
lên sân khấu. Rất nhiều thanh niên đứng dậy, trong chớp mắt đã có hai thanh
niên nhanh nhẹn chạy lên sân khấu .
Ông già nói với họ về quy tắc, mời họ dùng chiếc búa tạ
đến đập vào quả cầu đang treo lơ lửng cho đến khi nó lay động .
Một thanh niên tranh cầm lấy búa tạ, giơ thẳng
cánh,dùng toàn lực vung búa đập mạnh vào quả cầu sắt , một tiếng kêu đinh tai
vang lên, nhuwnh quả cầu sắt không hề lay động . Anh ta lại dùng búa đập cú thứ
2, thứ 3 anh ta rất nhanh chóng mất sức và thở hổn hển .
Một thanh niên khác cũng không chịu thua. Cầm lấy chiếc
búa sắt đập choang choang vào quả cầu sắt nhưng quả cầu sắt vẫn đứng yên như cũ
.
Dưới khán đài , dần dần không còn tiếng reo hò, khán
giả nhưng dã khẳng định rằng chẳng có tác dụng gì , chờ đợi ông già đưa ra giải
thích gì đó .
Hội trường yên tĩnh , chỉ có ông già lấy từ trong túi
áo ra một chiếc búa nhỏ , ông nghiêm chỉnh đứng trước quả cầu sắt khổng lồ .
Ông dùng chiếc búa nhỏ gõ đánh cánh mootj tiếng vào quả cầu , sau đó dừng một
lúc, rồi lại đánh một tiếng cách rồi lại dừng một lúc , cú thế liên tục gõ .
Mười phút trôi qua , rồi hai mươi phút trôi qua , hội
trường đã bắt đầu ồn ào , có những người đã to tiếng mắng mỏ, mọi người dùng đủ
loại âm thanh để trút hết nỗi bực dọc của họ .
Ông lão vẫn cứ vừa gõ vừa dừng, hình như ông hoàn toàn
không nghẹ thấy mọi người đang hò hét cái gì . Mọi người bắt đầu tức giận bỏ về
, trong hội trường xuất hiện những khoảng ghế trống không . Những người còn lưu
lại hình như gào cũng đã mệt .
Hội trường dần dần yên tĩnh trở lại .
Đại khái vào lúc ông lão gõ được khoảng 40 phút , một
phu nữ ngồi trước đột ngột kêu lên: Quả cầu động đậy rồi
Phút chốc cả hội trường im phăng phắc , mọi người tập
trung tinh thần chăm chú nhìn quả cầu sắt . Quả cầu khẽ đung đưa , nếu không
nhìn kỹ thì rất khó phát hiện , ông lão vẫn gõ từng tiếng một như trước , hình
như mọi người đều nghe thấy tiếng kêu của quả cầu sắt. Quả cầu được ông lõa gõ
từng búa đung đưa càng ngày càng mạnh , nó làm cả cái giá sắt cũng kêu két két
, uy lực to lớn to lớn của nó đã làm rung động một cách mãnh liệt mỗi người
trong hội trường . Cuối cùng cả hộ trường rộ lên từng tràng pháo tay, trong tiễng
vỗ tay , ông lão quay người chậm rãi bổ chiếc búa sắt vào túi .
Ông lão bắt đầu nói , và chỉ nói một câu < Trên con
đường thành công , bạn không có lòng nhẫn nhịn chờ đợi thành công đến , vậy thì
bạn đành phải dùng kiên nhẫn của cuộc đời để đối mặt với thất bại >
[ Luận vễ chữ Nhẫn - Mạnh Chiêu Quân ]