Do ham muốn quá đáng như tham lam, sân hận và si mê,
ganh ghét tật đố, ích kỷ, bỏn sẻn…..Những phiền não này làm cho chúng ta phiền
muộn đau khổ. Thiền tập giống như tẫy các chất xú uế ra bên ngoài bằng cách tắm
rữa, đi tiểu và đi đại.
Để
cho thiền tập đạt được kết quả tốt đẹp, chúng ta phải giữ giới trong sạch,
người giết hại hay trộm cướp của người khác khó đạt được thiền định vì trong
tâm họ còn quá nhiều toan tính trong lo lắng và sợ hãi.
Nhờ
giữ giới tinh nghiêm ta dễ dàng phát triển định tuệ đồng thời, ngay khi định là
có trí tuệ, nên ta dễ dàng buông xả những tâm niệm xấu ác làm tổn hại người
khác. Ta sẽ dùng cái thấy nghe hay biết, để biết rõ mọi cử chỉ, hành động trong
tỉnh giác. Sự tỉnh giác đó giúp ta làm chủ được những ý nghĩ, lời nói, hành
động đang diễn ra trong giờ phút hiện tại.
Khi
chúng ta tỉnh giác, thấy chỉ là thấy, nghe chỉ là nghe, ta thấy nghe hay biết
trong sự định tĩnh sáng suốt, thường biết rõ ràng mà không phân biệt vọng động.
Khi ta tỉnh giác là ta đã có mặt trong từng giây phút của sự sống, nhờ vậy mỗi
giây phút của sự sống là sự bình yên, hạnh phúc.Cái hạnh phúc này là một tặng
phẩm quý giá cho những người biết cách thiền tập trong mọi hoàn cảnh.
Đây
là một việc làm rất đỗi bình thường, khi chúng ta biết tỉnh giác trong từng
phút giây, chúng ta sẽ nhận diện và an trú những gì đang có trong hiện tại. Ta
biết như vậy là ta đang thiền tập trong đi đứng nằm ngồi, nhờ vậy ta sẽ kiểm
soát mọi ý nghĩ, lời nói cho đến hành động dễ dàng. Tắm dưới vòi nước tươi mát,
ta gội đầu, kỳ cọ, cảm nhận được dòng nước tươi mát trong sạch trong trạng thái
an lạc, thoải mái, nhẹ nhàng mà vẫn không đánh mất chính mình.
Khi
làm việc gì ta biết việc đó, đừng để mọi suy tư nghĩ tưởng kéo ta về quá khứ
hay mơ ước đến tương lai, làm cho ta dính mắc vào những lo lắng, sợ hãi, buồn
phiền, sầu khổ, giận hờn và si mê.
Ai
có chiều sâu trong tu tập thì tỉnh giác trong từng phút giây bằng cách nhận
diện từng vọng niệm mà không cần phải xua đuổi hay bám víu vào nó, ngay khi đó
thì tâm Phật hiện tiền mà vẫn thường biết rõ ràng trong định tĩnh và sáng suốt,
như vậy ta đang làm chủ bản thân.
Hành
giả đã có chiều sâu thì nhìn vọng niệm giống như gió thoảng mây bay vì lúc nào
cũng sống trong tỉnh giác, thường biết rõ ràng. Chúng ta thiền tập trong lúc
ngồi, nằm, đứng, đi, làm việc trong vài ba ngày sẽ cảm nhận bình an, hạnh
phúc.Đây là một sự thật nhiệm mầu mà ai cũng có thể làm được, chỉ cần ta kiên
trì trong bền bỉ và lâu dài.
Chúng
ta hãy tập sống sâu sắc và thảnh thơi như vậy trong khi ăn uống, đi tiểu, đi
đại và làm việc, thì chỗ nào chẳng phải là thiền.Chúng ta muốn làm chủ bản thân
thì tâm ý không được tiếc nuối quá khứ, không mơ mộng đến tương lai mà chỉ sống
ngay trong giờ phút hiện tại, khi tham ta biết ta đang tham, thì ta sẽ hết
tham.
Việc
làm thức ăn và ăn sáng cũng là một loại thiền tập quan trọng không thể thiếu
trong đời sống vì những việc này ta phải tự giải quyết. Khi chúng ta nấu nước
sôi, pha trà, pha cà phê, nấu cháo, nấu hủ tiếu, chiên cơm nguội…, chúng ta làm
việc gì biết việc đó. Tỉnh giác trong làm việc sẽ giúp cho ta biết cách chuyển
hóa, soi sáng lại chính mình với những gì đang xảy ra trong giờ phút hiện tại.
Tỉnh
giác là cốt tủy của thiền tập làm cho trái tim ta hiểu biết và thương yêu hơn.
Nhờ tỉnh giác trong từng phút giây giúp ta sống hiểu biết hơn, yêu thương hơn
và vui sống bình an, hạnh phúc với tất cả mọi người. Ai cũng có năng lực tỉnh
giác, chỉ cần chúng ta kiên trì thực tập trong đều đặn, thì kết quả sẽ đạt được
ngay tại đây và bây giờ.
Như
vậy, mỗi ngày chúng ta có mặt là một ngày chúng ta có thiền, có tỉnh, có giác,
có biết mà vẫn an nhiên, tự tại. Cuộc sống như thế có gì làm cho ta phiền muộn,
khổ đau.Tuy chúng ta đã biết rõ như vậy nhưng vẫn còn tập khí, tức là thói quen
đã huân tập nhiều đời.
Đây
là những thói quen xấu được lặp đi, lặp lại nhiều lần nên nó sai sử ta chạy
theo những vọng niệm nhớ nghĩ, tiếc nuối về quá khứ hay mơ tưởng đến tương lai
mà đánh mất chính mình trong hiện tại.
Khi
mới bắt đầu thiền tập và đang đi vào thiền tập, chúng ta sẽ bị những thói quen
lo lắng, sợ hãi và dính mắc trong tham ái. Chính những thói quen đó đã làm cho
ta không an trú vững chải được trong giờ phút hiện tại. Tuy nhiên, ta phải kiên
trì và bền bỉ để đến một lúc nào đó làm chủ được những thói quen ấy, mà không
bị cuốn trôi bởi những được mất, ta, người.
Chúng
ta biết cách thiền tập trong đi đứng nằm ngồi, trong lúc ăn uống, làm việc hoặc
nghỉ ngơi là ta đang làm chủ bản thân mình. Khi chúng ta không tiếc nuối về quá
khứ, không bị tương lai làm xáo động là ta đang sống ngay tại đây và bây giờ.
Tóm
lại, ta chỉ cần thiền tập trong mọi hoàn cảnh, trong đi đứng nằm ngồi, ta làm
chủ trong ý nghĩ, lời nói và hành động.Đó là một thực tế nhiệm mầu mà ít ai ngờ
đến. Nhiều người cứ nghĩ rằng tu là phải vô chùa, ở hang sâu rừng thẳm, không
ngờ tu chỉ là đơn giản như vậy.
Thích Đạt Ma
Phổ Giác