Quán
niệm về cảm thọ
Nầy
các vị, người hành giả an trú trong sự quán niệm về cảm thọ nơi cảm thọ như thế
nào?
Khi
có một cảm giác khoái lạc, người hành giả ý thức: "ta đang có một cảm giác
khoái lạc". Khi có một cảm giác đau khổ, người hành giả ý thức: "ta
đang có một cảm giác đau khổ". Khi có một cảm giác không khoái lạc cũng
không đau khổ, người hành giả ý thức: "ta đang có một cảm giác không khoái
lạc cũng không đau khổ".
Khi
có một cảm giác khoái lạc về thể xác, người hành giả ý thức: "ta đang có
một cảm giác khoái lạc về thể xác". Khi có một cảm giác khoái lạc về tinh
thần, người hành giả ý thức: "ta đang có một cảm giác khoái lạc về tinh
thần".
Khi
có một cảm giác đau khổ về thể xác, người hành giả ý thức: "ta đang có một
cảm giác đau khổ về thể xác". Khi có một cảm giác đau khổ về tinh thần,
người hành giả ý thức: "ta đang có một cảm giác đau khổ về tinh
thần".
Khi
có một cảm giác không khoái lạc cũng không đau khổ về thể xác, người hành giả ý
thức: "ta đang có một cảm giác không khoái lạc cũng không đau khổ về thể
xác". Khi có một cảm giác không khoái lạc cũng không đau khổ về tinh thần,
người hành giả ý thức: "ta đang có một cảm giác không khoái lạc cũng không
đau khổ về tinh thần".
Và
như thế, người hành giả an trú trong sự quán niệm về cảm thọ nơi cảm thọ, hoặc
bên trong, hoặc bên ngoài, hoặc bên trong và bên ngoài cảm thọ. Người ấy an trú
trong sự quán niệm về quá trình sinh khởi, hoặc quá trình hủy diệt, hoặc quá
trình sinh khởi và quá trình hủy diệt nơi cảm thọ. Hoặc người ấy quán niệm
rằng: "có cảm thọ đây", như thế đủ để phát khởi sự quán chiếu và ý
thức về cảm thọ. Người ấy không lệ thuộc vào bất cứ gì nơi tham đắm, cũng không
bám víu vào bất cứ gì trong cuộc đời. Người hành giả quán niệm về cảm thọ nơi
cảm thọ là như vậy, thưa các vị.