Sunday, May 25, 2025

BẠN LÀ CÁI ĐÓ, KHÔNG PHẢI LÀ CÁI NÀY


BẠN LÀ CÁI ĐÓ, KHÔNG PHẢI LÀ CÁI NÀY

 

Khi bạn nhận ra rằng bạn là cái đó, bạn không còn bị ràng buộc bởi cái này – tức là những biểu hiện tạm thời, hạn chế, hay những yếu tố vật lý hay suy nghĩ cụ thể. Cái đó là bản chất thuần khiết của bạn, là tâm thức vĩnh hằng, là “cái tôi”, là nguồn gốc của tất cả sự sống. Cái này chỉ là những hình thức tạm thời, những ảo ảnh mà bạn thường xuyên đồng hóa với bản thân.

 

Cái đó không phải là cơ thể vật lý hay suy nghĩ cụ thể. Đó là tâm thức thuần khiết, là sự nhận thức nguyên thủy, là cái mà không thể bị mô tả bằng từ ngữ hay phân biệt. Đó là bản thể sâu sắc, vĩnh cửu, không bị giới hạn bởi không gian và thời gian.

 

Khi bạn nhận ra mình là cái đó, bạn không còn cảm thấy mình tách biệt khỏi thế giới xung quanh. Bạn và thế giới xung quanh, bạn và “cái tôi” không còn là hai thực thể khác biệt. Bạn là sự sáng tạo, là một phần không thể tách rời của cái toàn thể.

 

Cái đó không bị ảnh hưởng bởi những biến động của thế giới vật lý, những lo âu, những giận dữ hay sợ hãi. Đó là sự tự do hoàn toàn, nơi không còn sự phân biệt, không còn xung đột. Bạn nhận ra rằng mình chính là bản thể thuần khiết – không phải là những cảm xúc hay suy nghĩ thoáng qua, mà là sự hiện diện vĩnh cửu.

 

Cái này là những thứ tạm thời mà bạn thường xuyên đồng hóa với bản thân mình – cơ thể vật lý, suy nghĩ, cảm xúc, hay những vai trò xã hội mà bạn chơi. Đây chỉ là biểu hiện bên ngoài, là những hình thức thay đổi theo thời gian, không phải bản chất thực sự của bạn.

 

Khi bạn nói “cái này”, bạn đang nói đến cái tôi cá nhân, cái tôi thường xuyên bị giới hạn bởi thời gian, không gian và những ảnh hưởng ngoại cảnh. Cái này là cái tôi dễ thay đổi, dễ bị tổn thương và dễ bị cuốn theo những lo lắng, sợ hãi.

 

Những suy nghĩ và cảm xúc là biểu hiện tạm thời trong tâm thức, nhưng chúng không phải là bản chất của bạn. Những suy nghĩ này có thể thay đổi từ phút này sang phút khác, và không phản ánh cái đó, cái bản thể thực sự của bạn.

 

Khi bạn nhận ra mình là cái đó, bạn nhận thức được rằng mình không bị giới hạn bởi những biểu hiện tạm thời. Cái đó là bản chất vô hạn, không có bắt đầu và kết thúc, không bị ảnh hưởng bởi thời gian hay không gian. Còn cái này là những thay đổi ngẫu nhiên, không ổn định và tạm thời.

 

Khi bạn nhận diện với cái này, bạn thường xuyên phải đối mặt với sự khổ đau, vì bạn đang bám víu vào những thứ không thực sự là bản chất của bạn. Nhưng khi bạn nhận ra cái đó, bạn sẽ cảm thấy sự bình an và tự do vô điều kiện, vì bạn đã vượt lên trên những ràng buộc của cái tôi cá nhân.

 

Cái này tạo ra sự phân biệt, sự tách biệt giữa bạn và thế giới, bạn và những người khác. Nhưng cái đó là sự thống nhất với tất cả, là nhận thức về sự liên kết vô hạn với tất cả mọi thứ. Bạn không còn cảm thấy mình là một thực thể riêng biệt, mà là một phần của cái toàn thể, là một với thế giới xung quanh.

 

Thiền giúp bạn vượt qua những suy nghĩ và cảm xúc để kết nối với tâm thức thuần khiết – cái đó. Khi bạn buông bỏ cái này, bạn sẽ cảm nhận được cái đó, sự nhận thức vô tận và vĩnh cửu.

 

Khi bạn chỉ đơn giản là quan sát những suy nghĩ, cảm xúc và hành động mà không bám víu vào chúng, bạn sẽ nhận ra rằng bạn không phải là những thứ đó. Bạn là cái nhìn trong sáng, là sự tỉnh thức thuần khiết.

 

Hãy sống trong sự hiện diện thuần khiết, không nghĩ về quá khứ hay tương lai. Khi bạn chỉ sống trong hiện tại, bạn sẽ nhận ra cái đó trong tất cả mọi thứ, vì cái đó chính là sự hiện diện trong mỗi khoảnh khắc.

 

Khi bạn nhận ra rằng bạn là cái đó, bạn không còn đồng hóa mình với cái này – những hình thức tạm thời và bị giới hạn. Bạn nhận ra mình là tâm thức thuần khiết, là sự sáng tạo vô biên, là “cái tôi” trong hiện hữu. Cái đó là bản chất vô hạn, không thay đổi, và toàn diện. Khi bạn sống với nhận thức này, bạn sống trong sự tự do, bình an và thống nhất vĩnh cửu.