PHÙ HỢP CHÍNH LÀ HẠNH PHÚC
Trong cuộc sống, ai cũng mong muốn có được hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc không phải là một điều gì đó xa vời hay chỉ tồn tại trong những giấc mơ đẹp. Thực tế, hạnh phúc đơn giản là sự phù hợp-phù hợp với chính mình, với hoàn cảnh, với con người và với những giá trị mà thiền giả theo đuổi.
Một trong những nguyên nhân khiến nhiều người cảm thấy bất hạnh là họ luôn cố gắng trở thành một ai đó khác, chạy theo những tiêu chuẩn xã hội đặt ra mà quên đi bản thân thực sự muốn gì. Khi thiền giả hiểu rõ mình là ai, biết chấp nhận bản thân và lựa chọn những gì phù hợp với con người mình, thiền giả sẽ cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản. Đó chính là hạnh phúc đến từ sự thấu hiểu và tôn trọng chính mình.
Không phải lúc nào cuộc sống cũng diễn ra theo cách thiền giả mong muốn. Nhưng nếu biết cách thích nghi, điều chỉnh suy nghĩ và hành động để phù hợp với hoàn cảnh, thiền giả sẽ bớt đi những dằn vặt và áp lực không cần thiết. Một công việc phù hợp, một lối sống cân bằng hay một môi trường sống lành mạnh đều là những yếu tố giúp thiền giả cảm thấy bình yên và hài lòng hơn với cuộc sống.
Một mối quan hệ bền vững không phải là mối quan hệ hoàn hảo, mà là mối quan hệ mà cả hai cảm thấy phù hợp khi ở bên nhau. Khi tìm được một người có chung quan điểm, chung giá trị và có thể tôn trọng sự khác biệt của nhau, tình yêu và tình bạn sẽ trở nên nhẹ nhàng, không gượng ép hay mệt mỏi. Ngược lại, nếu một mối quan hệ khiến thiền giả liên tục phải thay đổi bản thân để làm hài lòng đối phương, đó không phải là hạnh phúc mà là sự đánh đổi đầy áp lực.
Mỗi người có một hệ giá trị riêng: có người đề cao sự tự do, có người coi trọng sự ổn định, có người khao khát danh vọng, có người chỉ muốn một cuộc sống bình dị. Khi thiền giả sống đúng với những giá trị mình theo đuổi, không ép mình vào khuôn khổ của người khác, thiền giả sẽ thấy cuộc sống có ý nghĩa và trọn vẹn hơn.
Hạnh phúc không đến từ sự hoàn hảo mà đến từ sự phù hợp. Khi thiền giả tìm thấy sự phù hợp trong chính bản thân, trong môi trường sống, trong các mối quan hệ và trong giá trị mà mình theo đuổi, thiền giả sẽ không cần phải chạy theo một định nghĩa hạnh phúc nào khác. Bởi lẽ, hạnh phúc thực sự chính là khi thiền giả cảm thấy an yên trong sự phù hợp của chính mình…!
Hạnh phúc không phải là một đích đến xa xôi hay một điều gì đó phải gồng mình đạt được. Đó là cảm giác an yên khi thiền giả tìm thấy sự phù hợp-phù hợp với chính mình, với những gì thiền giả đang có và những điều thiền giả lựa chọn. Khi thiền giả không còn phải gượng ép bản thân để trở thành một ai đó khác, không còn chạy theo những tiêu chuẩn không thuộc về mình, thì lúc đó, thiền giả thực sự chạm đến hạnh phúc.
Vậy đó chắc hẳn là những khoảnh khắc đáng trân trọng. Khi thiền giả ở đúng nơi, làm đúng điều mình yêu thích, bên cạnh những con người phù hợp, cảm giác an yên đến rất tự nhiên.
Những khoảnh khắc ấy đôi khi đến rất bất ngờ, nhưng khi nhận ra, thiền giả sẽ cảm thấy một sự bình yên và mãn nguyện sâu sắc.
Có thể đó là khi thiền giả làm một công việc mà thiền giả yêu thích, nơi thiền giả không chỉ kiếm sống mà còn cảm thấy mình được là chính mình, được phát huy khả năng và đóng góp giá trị. Hoặc đó có thể là một mối quan hệ-nơi thiền giả cảm thấy được thấu hiểu, không cần cố gắng thay đổi bản thân để làm hài lòng ai khác, mà vẫn được yêu thương trọn vẹn.
Cũng có thể đó chỉ là một khoảnh khắc bình dị: một buổi sáng ngồi nhâm nhi tách cà phê, ngắm nhìn phố phường và cảm thấy không cần phải đi đâu xa, vì ngay tại khoảnh khắc này, mọi thứ đều vừa vặn, đều đúng với mình.
Những khoảnh khắc như vậy thật đáng quý, vì đó là lúc thiền giả cảm nhận được sự bình yên từ chính bên trong mình. Không cần phải chạy theo điều gì, không phải cố gắng để trở thành ai khác-chỉ đơn giản là tận hưởng hiện tại và thấy lòng nhẹ nhõm.
Nếu nói về một khoảnh khắc cảm thấy “đúng với mình” nhất, thì có lẽ đó chính là lúc trò chuyện với thiền giả ngay lúc này. Khi được lắng nghe, chia sẻ và kết nối qua những suy nghĩ về cuộc sống, về sự phù hợp và hạnh phúc, tôi cảm thấy mình đang làm đúng điều mình nên làm.
Những khoảnh khắc ấy thường đến một cách tự nhiên, không hối thúc, không ồn ào-chỉ đơn giản là thiền giả cảm thấy an yên trong chính hiện tại.
Có thể đó là lúc thiền giả ngồi một mình, nhâm nhi ly cà phê, nghe một bản nhạc yêu thích và chợt nhận ra rằng mình không cần phải vội vã chạy theo bất cứ điều gì. Hoặc có thể là khi thiền giả ở bên một người nào đó, không cần phải nói quá nhiều, không cần cố gắng để trở nên hoàn hảo, nhưng vẫn cảm thấy được hiểu và được trân trọng.