Saturday, December 6, 2025

GIỮA DÒNG ĐỜI TẤP NẬP



GIỮA DÒNG ĐỜI TẤP NẬP

 

Người có thể đồng hành cùng thiền giả suốt chặng đường dài không ai khác ngoài chính bản thân mình. Đôi khi thiền giả đặt quá nhiều kỳ vọng vào người khác, mong chờ sự thấu hiểu, sẻ chia, nhưng quên mất rằng chính mình cũng cần được yêu thương và trân trọng.

 

Học cách tự vỗ về, tự chữa lành, tự tìm niềm vui trong những điều giản dị là một hành trình đáng giá. Khi thiền giả biết yêu thương mình đúng cách, thiền giả cũng sẽ có đủ sự bình yên và vững vàng để yêu thương người khác một cách chân thành hơn.

 

Khi thiền giả trân trọng bản thân, thiền giả không còn mong chờ ai đó lấp đầy khoảng trống bên trong mình nữa. Khi đó, tình yêu thiền giả trao đi không còn là sự phụ thuộc hay đòi hỏi, mà là sự sẻ chia từ một tâm hồn đã đủ đầy.

 

Một người biết yêu thương bản thân sẽ hiểu giới hạn của mình, biết rõ điều gì làm mình hạnh phúc và không dễ dàng đánh mất chính mình trong một mối quan hệ. Họ không yêu để tìm kiếm sự cứu rỗi, mà yêu vì muốn cùng nhau xây dựng và đồng hành. Đó mới là tình yêu bền vững nhất.

 

Một tình yêu bền vững không đến từ sự thiếu thốn hay nỗi sợ cô đơn, mà từ hai tâm hồn đã đủ đầy, tự chủ, và sẵn sàng cùng nhau vun đắp. Khi yêu với tâm thế đó, thiền giả không xem đối phương là nơi để trốn chạy khỏi nỗi đau hay lấp đầy khoảng trống, mà là một người đồng hành cùng thiền giả trong hành trình cuộc sống.

 

Tình yêu như vậy sẽ không gò ép, không biến mình hay đối phương thành chỗ dựa duy nhất, mà là sự tương trợ, sẻ chia và tôn trọng lẫn nhau. Nó cho phép cả hai phát triển, trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình mà không đánh mất bản sắc riêng. Và đó mới là tình yêu có thể đi cùng thiền giả qua những thăng trầm của cuộc đời.

 

Một tình yêu thực sự không trói buộc mà tạo ra không gian để cả hai cùng trưởng thành. Nó không ép ai phải thay đổi theo khuôn mẫu của người kia, mà khuyến khích mỗi người trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình trong khi vẫn gìn giữ được giá trị và bản sắc riêng.

 

Trong hành trình ấy, sẽ có những lúc khó khăn, thử thách, nhưng nếu cả hai luôn tôn trọng, thấu hiểu và đồng hành bên nhau, tình yêu sẽ trở thành một điểm tựa vững chắc. Bởi tình yêu không chỉ là cảm xúc, mà còn là sự lựa chọn-chọn ở lại, chọn cùng nhau cố gắng, và chọn nâng đỡ nhau qua những thăng trầm của cuộc đời.

 

Cảm xúc có thể đến và đi theo thời gian, nhưng sự lựa chọn mới là thứ giữ cho tình yêu bền vững. Khi thiền giả yêu ai đó không chỉ vì những khoảnh khắc đẹp đẽ mà còn sẵn sàng ở bên họ trong những ngày giông bão, đó mới là tình yêu thực sự.

 

Tình yêu không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng nếu cả hai cùng chọn nhau mỗi ngày-chọn thấu hiểu thay vì phán xét, chọn kiên nhẫn thay vì buông tay, chọn yêu thương thay vì tổn thương-thì dù cuộc sống có thay đổi thế nào, họ vẫn sẽ có nhau. Và chính những lựa chọn ấy tạo nên một tình yêu đủ sâu, đủ mạnh để đi cùng thiền giả suốt chặng đường dài.

 

Một tình yêu bền vững không phải là tình yêu không có thử thách, mà là tình yêu mà cả hai luôn chọn nắm tay nhau dù có chuyện gì xảy ra. Khi yêu thương không chỉ dựa vào cảm xúc thoáng qua mà còn là sự cam kết, trách nhiệm và sự cố gắng từ cả hai phía, nó sẽ trở thành một điều gì đó bền chặt, sâu sắc và có ý nghĩa.

 

Có những ngày đầy ắp hạnh phúc, nhưng cũng sẽ có những ngày khó khăn, mệt mỏi. Điều quan trọng là cả hai vẫn chọn ở lại, chọn đồng hành, chọn cùng nhau vượt qua. Vì cuối cùng, tình yêu thực sự không chỉ là tìm được ai đó để yêu, mà là chọn yêu và giữ gìn nhau mỗi ngày.

 

Tình yêu không chỉ là một khoảnh khắc rung động ban đầu, mà là hành trình dài với vô vàn những lựa chọn nhỏ nhặt mỗi ngày. Chọn lắng nghe khi có hiểu lầm, chọn kiên nhẫn khi đối phương chưa hoàn hảo, chọn tha thứ khi có những vấp ngã, và quan trọng nhất là chọn ở lại dù cuộc sống có đổi thay.

 

Khi cả hai đều hiểu rằng tình yêu cần được nuôi dưỡng và giữ gìn, nó sẽ trở thành một điều gì đó bền chặt hơn cả cảm xúc nhất thời-một sự đồng hành, một sự sẻ chia, một điểm tựa mà cả hai có thể tin cậy. Và khi đó, tình yêu không chỉ là một điều đẹp đẽ, mà còn là một điều vững vàng có thể đi cùng thiền giả suốt cuộc đời.

P/s: bài viết này cho những thiền giả tuổi 20… đã hỏi sư thế nào là hành xử với người mình thương.